Tự Sự Bằng Nét Vẽ Giản Dị
Họa sĩ Tào Linh sinh năm 1960 tại Hà Nội, vốn xuất thân là một kỹ sư điện nhưng lại đến với hội họa như một con đường không thể rời bỏ. Ban đầu chỉ là vẽ theo cảm xúc, nhưng càng vẽ, ông càng thấy cần nó như hơi thở, để rồi hội họa trở thành nghề và là lẽ sống. Với ông, vẽ là để tự do, để không cần gò bản thân vào bất kỳ trường phái nào, chỉ cần thấy thoải mái và chân thật nhất.
Vốn tự học, ông dành nhiều năm mày mò, quan sát, học hỏi, rồi chưng cất thành lối vẽ riêng. Tranh của Tào Linh tiết chế hình khối, giản lược đường nét, mảng đặc luôn đối thoại với khoảng trống. Con người, phố xá, con vật, hoa lá trong tranh không hiện ra rõ rệt mà thường ẩn hiện, chỉ dừng lại ở gợi hình. Chính sự giản dị ấy mở ra không gian suy tưởng, buộc người xem tìm thấy phần còn thiếu bằng cảm xúc của mình. Tranh của ông là những câu chuyện thủ thỉ, lặng lẽ nhưng thấm sâu, nơi người vẽ tìm được sự bình yên, còn người xem tìm được một góc đồng cảm!
