Nghệ thuật trừu tượng thường gợi lên nhiều câu hỏi: tranh trừu tượng là gì? Nó đến từ đâu? Và quan trọng nhất, làm thế nào để “hiểu” một tác phẩm trông có vẻ chỉ là những vệt màu ngẫu hứng?
Bài viết này sẽ là một tấm bản đồ chi tiết, dẫn dắt bạn đi qua từng con đường, từng ngã rẽ của phong cách nghệ thuật đầy sức ảnh hưởng này, giúp bạn không chỉ định nghĩa mà còn thực sự cảm nhận và trân trọng vẻ đẹp độc đáo của nó.
Tranh trừu tượng là gì?
Tranh trừu tượng là một hình thức nghệ thuật thị giác không nhằm mục đích mô tả hay tái hiện lại thực tế khách quan mà chúng ta nhìn thấy hàng ngày. Thay vào đó, các họa sĩ sử dụng màu sắc, hình khối, đường nét và bố cục một cách tự do để thể hiện những ý niệm, cảm xúc hoặc trải nghiệm nội tâm của mình.
Có thể nói, nghệ thuật trừu tượng là ngôn ngữ của tâm hồn, nơi người nghệ sĩ giao tiếp với người xem thông qua những rung cảm thuần túy nhất, vượt ra ngoài khuôn khổ của vật thể hữu hình.

Nguồn gốc của tranh trừu tượng: Một cuộc cách mạng trong nghệ thuật
Sự ra đời của tranh trừu tượng không phải là một sự kiện ngẫu nhiên mà là đỉnh cao của một quá trình tìm tòi và phá cách kéo dài, đánh dấu một bước ngoặt trong lịch sử nghệ thuật.
Bối cảnh ra đời đầu thế kỷ 20
Đầu thế kỷ 20 là một thời kỳ đầy biến động với những thay đổi lớn về công nghệ, khoa học và triết học. Nghệ thuật phương Tây, vốn đã quen thuộc với việc tái tạo thực tại một cách chân thực từ thời Phục Hưng, bắt đầu cảm thấy sự gò bó.
Các nghệ sĩ cảm thấy cần một phương thức biểu đạt mới, phù hợp hơn với tinh thần của thời đại. Họ bắt đầu rời xa việc sao chép thế giới tự nhiên và hướng vào việc khám phá thế giới nội tâm.
Wassily Kandinsky – người tiên phong và những tác phẩm đầu tiên
Họa sĩ người Nga Wassily Kandinsky được xem là một trong những người khai sinh ra nghệ thuật trừu tượng. Vốn là một nhạc sĩ không chuyên, ông tin rằng màu sắc và hình khối có khả năng tác động trực tiếp đến tâm hồn, tương tự như cách âm nhạc tạo ra cảm xúc mà không cần đến lời ca cụ thể.
Bức “Trừu tượng màu nước đầu tiên” của ông, được vẽ vào khoảng năm 1910, thường được công nhận là một trong những tác phẩm trừu tượng hoàn toàn đầu tiên trong lịch sử nghệ thuật hiện đại. Nó mở ra một kỷ nguyên mới, nơi nghệ thuật được giải phóng khỏi nhiệm vụ mô tả vật chất.
Các đặc điểm chính để nhận biết một bức tranh trừu tượng
Để nhận ra một tác phẩm trừu tượng, chúng ta có thể dựa vào cách người nghệ sĩ sử dụng các yếu tố thị giác cơ bản.
Sức mạnh của màu sắc và cảm xúc
Trong tranh trừu tượng, màu sắc không chỉ dùng để tô cho một vật thể có thật. Nó chính là chủ thể, là phương tiện chính để truyền tải cảm xúc. Một mảng màu đỏ rực có thể gợi lên sự giận dữ, đam mê, trong khi một màu xanh lam sâu thẳm lại mang đến cảm giác bình yên, tĩnh lặng.
Các họa sĩ như Mark Rothko đã trở thành bậc thầy trong việc sử dụng những trường màu lớn để tạo ra những trải nghiệm cảm xúc sâu sắc cho người xem.

Sự tự do của đường nét và hình khối
Đường nét trong tranh trừu tượng không bị ràng buộc bởi việc phải phác họa một hình dạng cụ thể. Nó có thể là những đường cong mềm mại, những nét cọ mạnh mẽ, dứt khoát, hay những hình khối hình học được sắp đặt có chủ đích. Tất cả đều phục vụ cho việc tạo ra nhịp điệu, sự chuyển động và cấu trúc cho tác phẩm, thể hiện năng lượng và ý đồ của người nghệ sĩ.
Bố cục phi truyền thống
Tranh trừu tượng phá vỡ các quy tắc về bố cục và phối cảnh truyền thống. Thay vì sắp xếp các đối tượng trong một không gian ba chiều ảo, các họa sĩ tập trung vào sự cân bằng, tương phản và hài hòa của các yếu tố trên bề mặt hai chiều của tấm toan.
Bố cục có thể trông hỗn loạn nhưng thường được tính toán kỹ lưỡng để dẫn dắt ánh mắt người xem và tạo ra một tổng thể thống nhất.
Làm sao để “đọc” và cảm nhận một tác phẩm trừu tượng?
Tiếp cận một tác phẩm trừu tượng không phải là để “đoán” xem họa sĩ đang vẽ cái gì. Đó là một cuộc đối thoại mở, nơi cảm nhận cá nhân của bạn đóng vai trò quan trọng nhất.

Bước 1: Dừng lại và quan sát tổng thể
Hãy dành thời gian để nhìn vào bức tranh mà không phán xét. Đừng cố gắng tìm kiếm một hình ảnh quen thuộc ngay lập tức. Thay vào đó, hãy để mắt bạn tự do khám phá. Bạn bị thu hút bởi màu sắc nào? Đường nét nào khiến bạn chú ý? Cảm giác chung mà tác phẩm mang lại là gì – năng động, yên bình, hỗn loạn hay vui tươi?
Bước 2: Đặt câu hỏi cho chính mình
Hãy tự hỏi: Bức tranh này khiến tôi cảm thấy thế nào? Nó gợi cho tôi nhớ đến một kỷ niệm, một bản nhạc hay một giấc mơ nào không? Sự tương tác giữa các màu sắc, hình khối tạo ra hiệu ứng gì? Quá trình này giúp bạn kết nối với tác phẩm ở mức độ cá nhân và sâu sắc hơn.
Bước 3: Đọc tên tác phẩm và thông tin tác giả (nếu có)
Đôi khi, tên tác phẩm có thể đưa ra một gợi ý về ý định của họa sĩ. Tìm hiểu một chút về cuộc đời, phong cách và bối cảnh sáng tác của nghệ sĩ cũng có thể mở ra những tầng ý nghĩa mới, giúp bạn hiểu hơn về ngôn ngữ thị giác mà họ sử dụng.
Các phong cách/phân loại tranh trừu tượng phổ biến
Nghệ thuật trừu tượng không phải là một thể loại đồng nhất mà bao gồm nhiều phong trào và phong cách khác nhau.

Trừu tượng biểu hiện (Abstract Expressionism)
Phát triển mạnh mẽ ở Hoa Kỳ sau Thế chiến thứ hai, phong cách này nhấn mạnh đến sự biểu đạt cảm xúc một cách tự phát và mạnh mẽ.
Các họa sĩ như Jackson Pollock với kỹ thuật “vảy sơn” nổi tiếng hay Willem de Kooning với những nét cọ đầy nội lực là những đại diện tiêu biểu. Tác phẩm của họ thường là sự ghi lại hành động và năng lượng của quá trình sáng tạo.
Trừu tượng hình học (Geometric Abstraction)
Trái ngược với sự tự phát của trừu tượng biểu hiện, phong cách này sử dụng các hình dạng hình học cơ bản như hình vuông, hình tròn, tam giác và đường thẳng. Piet Mondrian là một tên tuổi lớn của phong cách này, với những tác phẩm chỉ gồm các đường kẻ đen và các ô màu cơ bản, nhằm tìm kiếm một sự hài hòa và trật tự phổ quát.

Trừu tượng trữ tình (Lyrical Abstraction)
Phong cách này có thể được xem là sự kết hợp giữa cảm xúc và sự tinh tế. Nó mang tính cá nhân và thơ mộng hơn so với trừu tượng biểu hiện, thường lấy cảm hứng từ thiên nhiên và âm nhạc. Các tác phẩm thường có màu sắc hài hòa, đường nét uyển chuyển, tạo ra một cảm giác về nhịp điệu và sự bay bổng, giống như các tác phẩm ban đầu của Kandinsky.
Giải đáp các câu hỏi thường gặp (FAQ)
Tranh trừu tượng có ý nghĩa gì không?
Có, nhưng ý nghĩa đó không phải lúc nào cũng rõ ràng và duy nhất. Ý nghĩa trong tranh trừu tượng thường nằm ở cảm xúc, ý niệm và trải nghiệm mà nó gợi lên. Nó không kể một câu chuyện cụ thể mà mở ra một không gian để người xem tự suy ngẫm và diễn giải, tạo ra một mối liên hệ cá nhân với tác phẩm.
Tại sao tranh trừu tượng lại đắt giá?
Giá trị của một bức tranh trừu tượng không chỉ nằm ở vật liệu hay thời gian thực hiện. Nó được quyết định bởi nhiều yếu tố: danh tiếng và tầm ảnh hưởng của họa sĩ trong lịch sử nghệ thuật, tính độc đáo và tiên phong của tác phẩm, giá trị lịch sử, và vai trò của nó như một tài sản đầu tư trên thị trường nghệ thuật.
Một tác phẩm của một nghệ sĩ bậc thầy không chỉ là một vật trang trí, mà còn là một phần của di sản văn hóa.
Bất kỳ ai cũng có thể vẽ tranh trừu tượng phải không?
Về mặt kỹ thuật, việc đặt màu lên toan có vẻ đơn giản. Tuy nhiên, để tạo ra một tác phẩm trừu tượng có chiều sâu, lay động và có giá trị nghệ thuật thực sự đòi hỏi sự hiểu biết sâu sắc về màu sắc, bố cục, kỹ thuật và quan trọng nhất là khả năng truyền tải một tầm nhìn hoặc một cảm xúc độc đáo.
Những tác phẩm trừu tượng vĩ đại nhất là kết quả của nhiều năm nghiên cứu, thử nghiệm và một sự nhạy cảm nghệ thuật đặc biệt.
Hành trình khám phá nghệ thuật trừu tượng là một hành trình mở rộng tâm trí. Nó thách thức chúng ta nhìn xa hơn những gì quen thuộc và học cách cảm nhận thế giới bằng một ngôn ngữ mới – ngôn ngữ của màu sắc và cảm xúc.
Hy vọng rằng, với tấm bản đồ này, bạn sẽ cảm thấy tự tin và hứng khởi hơn khi đứng trước một tác phẩm trừu tượng, sẵn sàng cho một cuộc đối thoại không lời đầy thú vị.