Trong thế giới hội họa phương Tây, nhiều nghệ sĩ từng khai thác đề tài thiên nhiên, nhưng không phải ai cũng tạo nên dấu ấn khác biệt giữa muôn vàn cảnh sắc quen thuộc. Khi xu hướng mô phỏng thiên nhiên dần trở nên bão hòa, những bức tranh thiếu chiều sâu cảm xúc khiến người xem khó tìm được sự kết nối thực sự với thiên nhiên nguyên bản. Thiên nhiên trong tranh của họa sĩ Paul Gauguin đã phá vỡ lối mòn ấy bằng cách tái hiện thiên nhiên qua lăng kính cá nhân độc đáo. Ông không chỉ vẽ cảnh sắc, mà còn thổi vào tranh cảm xúc, triết lý sống và nét hoang sơ đầy cuốn hút, mở ra một góc nhìn mới về thiên nhiên trong hội họa hiện đại.
Tiểu sử và hành trình nghệ thuật của Paul Gauguin
Paul Gauguin là một trong những họa sĩ nổi bật của cuối thế kỷ 19, nổi tiếng với phong cách sáng tạo táo bạo và những chuyến phiêu lưu nghệ thuật không ngừng nghỉ. Hành trình cuộc đời ông là chuỗi khám phá từ Paris đến các vùng đất xa xôi, nơi mỗi dấu mốc đều góp phần hình thành nên di sản hội họa độc đáo, giàu bản sắc và đầy cảm hứng.
Tiểu sử của Paul Gauguin
Paul Gauguin (1848–1903) là một họa sĩ hậu Ấn tượng nổi tiếng người Pháp, có tên đầy đủ là Eugène Henri Paul Gauguin. Ông sinh ngày 7 tháng 6 năm 1848 tại Paris trong một gia đình trí thức. Thời thơ ấu, Gauguin từng sống ở Peru cùng gia đình trước khi trở lại Pháp sau biến cố mất cha.
Ban đầu, ông làm việc trong lĩnh vực hàng hải và tài chính, nhưng niềm đam mê hội họa đã dần lớn lên. Khoảng năm 35 tuổi, Gauguin quyết định từ bỏ công việc ổn định để tập trung hoàn toàn cho nghệ thuật. Ông bắt đầu sự nghiệp vẽ tranh với ảnh hưởng mạnh mẽ từ trường phái Ấn tượng, sau đó chuyển dần sang phong cách sáng tạo riêng biệt với màu sắc rực rỡ, bố cục táo bạo và nét vẽ giàu tính biểu tượng.
Khát khao tìm kiếm cái đẹp nguyên sơ, Gauguin đã rời bỏ Paris đến các vùng đất như Bretagne (Pháp), Tahiti và quần đảo Marquesas (Polynesia thuộc Pháp). Tại đây, ông sáng tác những kiệt tác nổi tiếng mang đậm dấu ấn cá nhân và cảm hứng từ thiên nhiên, con người bản địa.
Paul Gauguin qua đời ngày 8 tháng 5 năm 1903 tại Hiva Oa, Marquesas, để lại di sản nghệ thuật lớn lao, ảnh hưởng sâu rộng đến các trường phái hội họa hiện đại thế kỷ 20 như Dã thú, Lập thể và Trừu tượng.

Những giai đoạn quan trọng trong sự nghiệp
- Thời kỳ đầu – Ấn tượng và tự học (1873–1886):
Paul Gauguin bắt đầu sự nghiệp hội họa như một người ngoại đạo, tự học vẽ bên cạnh công việc tài chính. Ở giai đoạn này, ông chịu ảnh hưởng mạnh từ trường phái Ấn tượng, đặc biệt qua mối quan hệ với các danh họa như Camille Pissarro, Edgar Degas. Tuy nhiên, Gauguin sớm nhận ra lối vẽ này không phản ánh hết nội tâm và khát vọng sáng tạo của mình. - Khủng hoảng và chuyển đổi – Pont-Aven (1886–1891):
Sau biến cố gia đình và kinh tế, Gauguin quyết định rời Paris để đến Pont-Aven (Bretagne). Tại đây, ông phát triển phong cách mới: Synthetism (Tổng hợp) và Cloisonnism (ngăn mảng màu rõ nét), chú trọng màu sắc mạnh mẽ, hình khối giản lược và cảm xúc chủ quan. Giai đoạn này đánh dấu bước chuyển mình quyết liệt, định hình bản sắc nghệ thuật cá nhân cho Gauguin. - Thoát ly châu Âu – Thăng hoa ở Tahiti và Polynesia (1891–1903):
Không tìm thấy cảm hứng ở châu Âu, Gauguin quyết định rời bỏ tất cả để đến Tahiti, rồi quần đảo Marquesas. Đây là thời kỳ ông sáng tạo không ngừng, say mê khắc họa thiên nhiên hoang dã, đời sống và tâm linh bản địa.
Các tác phẩm như “Where Do We Come From? What Are We? Where Are We Going?” thể hiện rõ tư duy triết học và khát khao tìm về vẻ đẹp nguyên sơ, vượt ra khỏi khuôn khổ nghệ thuật phương Tây truyền thống.
- Những năm cuối đời – Cô đơn và di sản:
Dù đối diện bệnh tật, nghèo khó, Gauguin vẫn không ngừng sáng tác cho đến những ngày cuối cùng tại Hiva Oa. Các tác phẩm cuối đời của ông không chỉ thể hiện tinh thần phản kháng, mà còn khơi nguồn cảm hứng cho các thế hệ họa sĩ hiện đại như Picasso, Matisse, góp phần định hình các trào lưu nghệ thuật thế kỷ 20.

Bước ngoặt đến với thiên nhiên và Tahiti
Bước ngoặt lớn nhất trong sự nghiệp của Paul Gauguin chính là quyết định rời bỏ châu Âu để đến Tahiti năm 1891. Sau nhiều năm sống giữa không khí đô thị ngột ngạt và bầu không khí nghệ thuật dần bão hòa ở Paris, Gauguin khao khát tìm về với thiên nhiên nguyên sơ, nơi chưa bị ảnh hưởng sâu sắc bởi văn minh phương Tây.
Tahiti – vùng đất hoang dã và rực rỡ sắc màu của Thái Bình Dương – đã mở ra cho Gauguin một thế giới hoàn toàn mới. Tại đây, ông say mê khám phá cảnh sắc thiên nhiên kỳ vĩ, văn hóa bản địa cùng lối sống giản dị, chân thật của người dân Polynesia. Những trải nghiệm này không chỉ làm phong phú cảm xúc cá nhân mà còn thay đổi hoàn toàn quan niệm sáng tác nghệ thuật của ông.
Trong thời gian ở Tahiti, tranh của Gauguin tràn ngập màu sắc mạnh mẽ, bố cục tự do và các hình tượng giàu tính biểu tượng. Ông không chỉ ghi lại vẻ đẹp thiên nhiên, mà còn gửi gắm vào tác phẩm những triết lý sống, ước vọng về sự hòa hợp giữa con người và vũ trụ. Nhiều kiệt tác như “Where Do We Come From? What Are We? Where Are We Going?” ra đời trong giai đoạn này, đánh dấu đỉnh cao về tư duy và cảm xúc sáng tạo.
Chính bước ngoặt đến với Tahiti đã giúp Gauguin khẳng định vị thế độc đáo trong lịch sử hội họa thế giới, trở thành biểu tượng cho tinh thần tự do, dám bứt phá để khám phá những chân trời nghệ thuật mới.

Thiên nhiên – nguồn cảm hứng lớn trong tranh Gauguin
Thiên nhiên chiếm vị trí trung tâm trong sự nghiệp nghệ thuật của Paul Gauguin và trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong suốt hành trình sáng tạo của ông. Không chỉ đơn thuần là bối cảnh, thiên nhiên trong tranh Gauguin là chất liệu chính giúp ông thể hiện cảm xúc, triết lý nhân sinh cũng như khát vọng giải phóng bản thân khỏi những ràng buộc của xã hội hiện đại.
Sau khi rời bỏ cuộc sống đô thị công nghiệp, Gauguin tìm đến những vùng đất hoang sơ như Brittany, Tahiti, Marquesas để hòa mình vào cảnh sắc nguyên thủy, kỳ vĩ. Chính những cánh rừng xanh thẳm, bãi biển dài, hoa lá rực rỡ, động vật hoang dã… đã khơi dậy trong ông niềm đam mê sáng tác mãnh liệt. Gauguin dùng các gam màu rực rỡ, mảng phẳng lớn, hình khối rõ ràng để tái hiện thiên nhiên không theo lối hiện thực mà giàu tính tượng trưng và cảm xúc chủ quan.
Với Gauguin, thiên nhiên không chỉ đơn thuần là vẻ đẹp bên ngoài mà còn là biểu tượng cho sự tự do, bản nguyên và sự kết nối giữa con người với vũ trụ. Nhờ cảm hứng từ thiên nhiên, ông đã để lại những tuyệt tác hội họa mang giá trị vượt thời gian, truyền cảm hứng sâu sắc cho nghệ thuật hiện đại và những thế hệ sau này.

Phong cách và màu sắc thiên nhiên trong tranh Paul Gauguin
Paul Gauguin là một họa sĩ hậu ấn tượng (Post-Impressionist) nổi tiếng, đặc biệt với những tác phẩm về phong cảnh và đời sống ở Tahiti. Phong cách và màu sắc thiên nhiên trong tranh của ông có thể tóm lược như sau:
Bảng màu độc đáo & kỹ thuật vẽ nổi bật
Paul Gauguin nổi tiếng với khả năng sáng tạo bảng màu táo bạo, khác biệt hoàn toàn so với các họa sĩ cùng thời. Khi miêu tả thiên nhiên, ông không đơn thuần sao chép màu sắc thực tế, mà luôn tìm cách biến tấu để truyền tải cảm xúc nội tâm, triết lý sống và thế giới quan của chính mình.
- Bảng màu độc đáo:
Gauguin thường sử dụng những gam màu rực rỡ, đối lập mạnh mẽ như vàng chanh, đỏ thắm, xanh cobalt, cam cháy, tím sẫm, xen kẽ với những mảng màu phẳng đậm đặc. Thay vì pha trộn màu tự nhiên, ông chủ động chọn những màu “phi thực tế” để nhấn mạnh vẻ kỳ ảo, hoang sơ của thiên nhiên vùng nhiệt đới. Những cánh rừng xanh thẫm, biển xanh ngọc, hoa đỏ rực… tạo nên ấn tượng thị giác mạnh mẽ, khiến tranh của Gauguin luôn tràn đầy sức sống và cuốn hút. - Kỹ thuật vẽ nổi bật:
Gauguin phát triển kỹ thuật cloisonnism – sử dụng các mảng màu lớn, viền bằng các đường nét rõ ràng như kỹ thuật tranh men cloisonné truyền thống. Bằng cách này, hình khối thiên nhiên trong tranh trở nên chắc khỏe, giàu tính trang trí và gần với nghệ thuật dân gian hơn là trường phái hiện thực. Ngoài ra, ông còn tiết chế chi tiết, tập trung vào hình khối giản lược và bố cục hài hòa, giúp người xem cảm nhận được vẻ đẹp nguyên bản, tự nhiên nhất của cảnh vật.

- Ảnh hưởng và di sản:
Chính nhờ bảng màu độc đáo và kỹ thuật vẽ riêng biệt, Gauguin đã mở đường cho các trường phái hiện đại như Fauvism (Dã thú), đồng thời để lại dấu ấn sâu đậm trong nghệ thuật thế giới. Thiên nhiên dưới góc nhìn của ông không còn là bản sao thực tại, mà là sự kết hợp giữa trí tưởng tượng, cảm xúc và triết lý nhân sinh.
So sánh với phong cách các họa sĩ cùng thời
Trong bối cảnh hội họa cuối thế kỷ XIX, Paul Gauguin nổi bật với hướng đi riêng biệt, đặc biệt khi đặt cạnh các họa sĩ lớn như Claude Monet, Vincent van Gogh, Camille Pissarro hay Edgar Degas. Sự khác biệt lớn nhất của Gauguin nằm ở cách ông nhìn nhận, diễn đạt thiên nhiên và sử dụng màu sắc.
Phong cách biểu đạt thiên nhiên:
- Claude Monet – đại diện trường phái Ấn tượng, thường ghi lại cảnh quan thiên nhiên dựa trên cảm nhận ánh sáng và chuyển động thực tế. Monet quan tâm đến sự thay đổi tinh tế của sắc độ trong ngày, các gam màu được pha trộn nhẹ nhàng, gần gũi với tự nhiên.
- Vincent van Gogh – dù cũng dùng màu sắc mạnh, nhưng vẫn giữ nét mô tả thực tế kết hợp biểu cảm cá nhân sâu sắc. Van Gogh thể hiện thiên nhiên với những nét cọ cuồng nhiệt, xoáy động, tạo cảm giác mãnh liệt về tinh thần và cảm xúc.
- Camille Pissarro, Edgar Degas – nghiêng về cách thể hiện ánh sáng, không khí, nhấn mạnh sự hài hòa tự nhiên và không quá đi sâu vào biến tấu màu sắc hoặc hình khối như Gauguin.2. Điểm độc đáo ở Paul Gauguin:

Gauguin phá vỡ giới hạn hội họa truyền thống bằng cách:
- Dùng màu phi thực tế: Ông chọn màu sắc rực rỡ, không nhằm tái hiện thực tế mà để truyền đạt cảm xúc và triết lý sống (điều mà Monet hay Pissarro hiếm khi làm).
- Bố cục mảng lớn, viền rõ: Gauguin tạo nên các mảng màu phẳng, viền đậm nét, thiên nhiên trong tranh ông mang hơi hướng tượng trưng, cách điệu và trang trí, khác với sự mềm mại của Monet hay nét chuyển động của van Gogh.
- Chủ đề và nguồn cảm hứng: Gauguin chủ yếu lấy cảm hứng từ các vùng đất nhiệt đới (Tahiti), mang đến cái nhìn mới lạ về thiên nhiên hoang sơ, trong khi nhiều họa sĩ cùng thời vẫn trung thành với cảnh quan châu Âu.
Ảnh hưởng và di sản:
Nhờ phong cách đặc biệt này, Gauguin không chỉ định hình một lối đi riêng mà còn mở đường cho các trường phái hiện đại như Fauvism (Matisse, Derain), nơi màu sắc và cảm xúc cá nhân được đẩy lên tối đa.
Ý nghĩa biểu tượng của thiên nhiên trong tranh Gauguin
Thiên nhiên trong tranh Paul Gauguin không chỉ là cảnh vật nền mà còn mang nhiều tầng ý nghĩa biểu tượng, góp phần thể hiện tư duy nghệ thuật và triết lý sống sâu sắc của ông.
Biểu tượng của sự khởi nguyên và tinh thần nguyên thủy
Gauguin xem thiên nhiên như hiện thân của sự khởi nguồn, nơi con người trở về với bản ngã nguyên sơ. Cảnh sắc hoang sơ, cây cối, mặt nước, núi rừng trong tranh ông gợi nhớ về một “thiên đường đã mất”, nơi sự hồn nhiên, giản dị và tinh thần tự do còn nguyên vẹn. Đây cũng là biểu tượng cho khát vọng quay trở lại với trạng thái sống gần gũi, không bị ràng buộc bởi những quy tắc xã hội hiện đại.

Vòng đời, chu kỳ sinh – tử và quy luật tự nhiên
Nhiều tác phẩm của Gauguin sử dụng hình ảnh thiên nhiên để gợi nhắc về vòng tuần hoàn của sự sống: sinh ra, trưởng thành, già đi và chết đi, sau đó lại tái sinh. Thiên nhiên trở thành biểu tượng cho chu kỳ vĩnh cửu của vạn vật, cho sự tiếp nối không ngừng giữa các thế hệ, đồng thời nhấn mạnh sự nhỏ bé và nhất thời của kiếp người trước vũ trụ bao la.
Biểu tượng của tinh thần tâm linh và kết nối vũ trụ
Gauguin chịu ảnh hưởng từ tín ngưỡng Polynesia, nơi thiên nhiên được tôn thờ và coi là có linh hồn. Trong tranh ông, cây cổ thụ, mặt trời, dòng sông, con vật… đều mang ý nghĩa tâm linh, đại diện cho sự kết nối giữa con người với thần linh và vũ trụ. Nhờ đó thiên nhiên không chỉ hiện hữu về mặt vật chất mà còn mang giá trị thiêng liêng, tâm linh, thôi thúc con người sống hòa hợp và tôn trọng thế giới xung quanh.
Biểu tượng của tự do và giải phóng cá nhân
Thiên nhiên trong tranh Gauguin còn là biểu tượng cho sự tự do, khát vọng vượt qua rào cản, sống thật với cảm xúc và bản năng. Những gam màu táo bạo, cách điệu hình khối thiên nhiên thể hiện tinh thần giải phóng khỏi các khuôn mẫu truyền thống, mở đường cho nghệ thuật hiện đại.
Những tác phẩm nổi bật về thiên nhiên của Paul Gauguin
Paul Gauguin là họa sĩ tiên phong trong việc đưa thiên nhiên – đặc biệt là cảnh sắc vùng nhiệt đới – trở thành chủ đề trung tâm của hội họa hiện đại. Mỗi tác phẩm của ông không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cảnh quan mà còn gửi gắm nhiều tầng ý nghĩa về văn hóa, tâm linh và triết lý sống. Dưới đây là những bức tranh tiêu biểu về thiên nhiên đã làm nên tên tuổi Gauguin:
“Where Do We Come From? What Are We? Where Are We Going?”
Bức tranh “Where Do We Come From? What Are We? Where Are We Going?” không chỉ là kiệt tác nổi bật nhất của Paul Gauguin mà còn là tổng hòa của những ấn tượng, trải nghiệm và cảm xúc về thiên nhiên châu Thái Bình Dương, đặc biệt là Tahiti – vùng đất đã thay đổi toàn bộ quan niệm nghệ thuật và triết lý sống của ông

Vision After the Sermon (Jacob Wrestling with the Angel) – Khi tâm linh và thiên nhiên hòa quyện
“Vision After the Sermon” (tên tiếng Pháp: La Vision après le Sermon) được Gauguin vẽ năm 1888 tại Pont-Aven, Brittany (Pháp). Đây là tác phẩm đánh dấu bước ngoặt lớn trong sự nghiệp của Gauguin, thể hiện rõ sự chuyển hướng từ trường phái Ấn tượng sang phong cách tượng trưng và cloisonnism – đặc trưng bởi các mảng màu phẳng, viền đậm và yếu tố siêu thực.

“Tahitian Landscape” (Cảnh quan Tahiti), 1891
Đây là một trong những bức tranh đầu tiên Gauguin vẽ tại Tahiti, thể hiện rõ phong cách mới của ông: sử dụng các mảng màu lớn, rực rỡ, bố cục giản lược, hình khối chắc khỏe. Khung cảnh núi non, đồng cỏ, hàng dừa và những nhân vật bản địa nhỏ bé trong thiên nhiên rộng lớn – tất cả như hòa vào nhau, tạo nên không khí bình yên và thiêng liêng đặc trưng của đảo Tahiti.

Te Arii Vahine (The King of the Women)”
“Te Arii Vahine” (dịch nghĩa: Vua của những người phụ nữ hoặc Người đàn ông của những người phụ nữ) được Paul Gauguin vẽ vào năm 1896, trong giai đoạn ông sống và sáng tác tại Tahiti. Tác phẩm phản ánh rõ nét niềm đam mê của Gauguin với văn hóa, tín ngưỡng và thiên nhiên vùng Nam Thái Bình Dương, đồng thời thể hiện những quan niệm về giới, quyền lực và bản năng con người trong xã hội Tahiti cổ.
Bức tranh miêu tả một người đàn ông bản địa, nằm thoải mái trên chiếc chiếu truyền thống, xung quanh là những người phụ nữ Tahiti với dáng vẻ trầm lặng, an nhiên. Khung cảnh bao trùm là thiên nhiên nhiệt đới xanh mát: cây cối rậm rạp, hoa trái, động vật, mặt nước trong lành – tạo nên không khí yên bình nhưng cũng đầy tính huyền bí.

“Landscape with Peacocks” (Cảnh quan với chim công), 1892
Bức tranh mang đậm phong cách cloisonnism, nổi bật với những mảng màu lớn, đối lập rõ nét và đường viền đậm. Chim công xuất hiện như một yếu tố kỳ ảo giữa rừng nhiệt đới, vừa thể hiện sự giàu có của tự nhiên Tahiti, vừa làm tăng tính trang trí cho không gian tranh.

Arearea” (Vui chơi), 1892
Bức tranh khắc họa cảnh sinh hoạt thường ngày của người Tahiti trong một không gian thiên nhiên rực rỡ, nơi mọi thứ dường như vận động chậm rãi, hòa nhịp với nhịp sống tự nhiên. Chó, cây, hoa, sông nước đều được cách điệu mạnh mẽ, mang tính tượng trưng cao.

Bài viết trên của Artnam đã cung cấp những thông tin chi tiết về sự nghiệp hội họa và thiên nhiên trong tranh của họa sĩ Paul gauguin cũng như cách ông khắc họa Tranh phong cảnh thiên nhiên trong các tác phẩm của mình.
Hy vọng qua bài viết này, bạn sẽ có cái nhìn toàn diện hơn về nguồn cảm hứng lớn, chất liệu nghệ thuật độc đáo cùng những cảm xúc, triết lý sống và khát vọng tự do sâu sắc được thể hiện trong tranh của ông.